Bần Hàn Tức Phụ. Chương 0001. Tài Khoản. Nhận Thông Báo Mua VIP Yêu Cầu Làm Truyện Nhanh Download Hàng Loạt Đăng nhập
Truyện Bần Hàn Tức Phụ thuộc thể loại: Xuyên Không, Điền Văn, Cổ Đại full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Vọng Giang Ảnh.
Bần Hàn Tức Phụ - Phần 4Tác giả: Vọng Giang ẢnhThể loại: Xuyên Không, Điền Văn, Cổ ĐạiTổng số chương: 110 chương00:00 - Giới Thiệu00:23 - Chương 6712:
Cô gái Đồ Long - Hồi 01 một trong những 102 chương hồi tác phẩm Cô gái Đồ Long của tác giả truyện kiếm hiệp Kim Dung. Hãy cùng khám phá những tình tiết diễn biến hấp dẫn của truyện Cô gái Đồ Long ở Hồi 01 như thế nào.
Bần Hàn Tức Phụ - Phần 5 (KẾT)Tác giả: Vọng Giang ẢnhThể loại: Xuyên Không, Điền Văn, Cổ ĐạiTổng số chương: 110 chương00:00:00 Giới Thiệu00:00:25
. Cùng đọc truyện Bần Hàn Tức Phụ của tác giả Vọng Giang Ảnh tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Xuyên việt thời không áo vải cuộc sống làm ruộng văn, 1vs1Editor Đô đô Sau khi tốt nghiệp đại học, La Tố lên đường trở về quê hương đền đáp ai ngờ lại xuyên qua đến Đại Chu hoàng triều, trở thành tân nương La Đại Nha, nông gia bần mặt với cuộc sống mẹ góa con côi, La Tố cảm thấy áp lực đè lên đôi vai chưa bao giờ lớn đến Văn chương không có cực phẩm, nhẹ nhàng, bình thản, làm giàu phát tài.
Thể loại Xuyên việt thời không áo vải cuộc sống làm ruộng văn, 1vs1Editor Đô đô Sau khi tốt nghiệp đại học, La Tố lên đường trở về quê hương đền đáp ai ngờ lại xuyên qua đến Đại Chu hoàng triều, trở thành tân nương La Đại Nha, nông gia bần mặt với cuộc sống mẹ góa con côi, La Tố cảm thấy áp lực đè lên đôi vai chưa bao giờ lớn đến Văn chương không có cực phẩm, nhẹ nhàng, bình thản, làm giàu phát tài.
Tác Phẩm Bần Hàn Tức Phụ Tác Giả Giang Vọng Ảnh "Cho dù có ăn kham uống khổ, chỉ cần người một nhà đoàn kết, gắn bó đều khiến lòng người ấm áp vui vẻ." "Nếu có thể thông qua triều đình cải thiện điều kiện sinh sống của người dân trên khắp cả nước, thì đây thật sự là một chuyện không thể tốt hơn." La Tố là một sinh viên đại học chuyên nghành nông nghiệp. Nguyện vọng lớn nhất của cô là sau khi tốt nghiệp có thể quay về quê hương, dùng chính những gì mình đã học để báo đáp quê nhà. Nhưng thật không may cô đã bị tai nạn rơi xuống sống. Xuyên về Đại Chu hoàng triều, một giai đoạn đầy khó khăn khi đất nước đang bước vào giai đoạn khôi phục sau những trận chiến tranh. Nàng xuyên vào cơ thể của La Đại Nha của gia đình La Lão Căn, một gia đình có tiếng nghèo khó nhất thôn. La Đại Nha là tân nương mới vào cửa của gia đình Triệu Gia, thật không may Triệu Thành tướng công của La Đại Nha bi bắt đi làm tráng đinh rồi qua đời không rõ tung tích. La Đại Nha không cam lòng làm quả phụ nên bị cha mình đập chết. Mọi thứ với nàng thật lạ lẫm và khốn khó. Nàng hiểu rằng người phụ nữ ở thời đại này không được phép lựa chọn, cho nên nàng vẫn quyết định quay về Triệu Gia. Ít ra thì nàng cũng không bị ép gả cho một nam nhân nào khác. Quyết định ở lại thì nàng đã chuẩn bị tâm lý trước những khó khăn phía trước. Nàng tự nhủ sẽ yêu thương họ như người nhà, sẽ chăm sóc tiểu thúc thi đậu công danh. Chỉ mong những ngày tháng sau này sẽ không còn khó khăn, khổ cực. Triệu Gia là một gia đình lương thiện nhưng chịu không ít bất hạnh. Triệu Lão cha bị bệnh nặng không qua khỏi, Triệu Thành bị bắt đi làm tráng đinh rồi oanh liệt hy sinh, Triệu Từ Triệu lão nhị đột nhiên đổ bệnh không gượng dậy được. Trong nhà chỉ còn Triệu mẫu và hai tỉ đệ song sinh Triệu Mộc Miên và Triệu Lâm. Nàng là nữ nhân cũng không có tài năng gì kiệt xuất, chỉ muốn đem sở học của mình để gia đình có cuộc sống đủ đầy, thôn dân có cuộc sống ấm no. Nếu có thể giúp cho mọi người khắp đất nước này no bụng thì nàng xem như cũng không phí hoài một lần sống lại. Câu truyện không có sự hào nhoáng lầu son, gác tía. Chỉ là cuộc sống dung dị bình thường của những người nông dân. Thời đại họ đang sống vẫn còn lạc hậu và đói kém. Vậy cái họ cần là lúa đầy bồ, thóc đầy kho. Các kỹ thuật nông nghiệp được La Tố truyền đạt một cách khéo léo cho người dân như Trồng nấm mèo, trồng lúa nước hay tầm quan trọng của các loại hình nông nghiệp đối với từng vùng miền. Tạo ra một cuộc sống ấm no, hạnh phúc chưa bao giờ là dễ nhưng sẽ thành công nếu ta tin vào những gì ta đang theo đuổi. Mình rất thích cuộc sống khi đã thay da đổi thịt của Triệu gia thôn. Người người nhà nhà đều không còn phải lo cái ăn, cái mặc. Trẻ con được cắp sách đến trường. Bức tranh đó thật đẹp tràn ngập hơi thở vui tươi rộn ràng. La Tố không phải là nữ nhân vạn năng nhưng nàng biết dùng cách riêng của mình để tồn tại. Không chỉ người dân ở Triệu Gia thôn ấm no mà nàng còn muốn giúp tất cả con dân Đại Chu ấm no, không còn đói rách. Hành trình ấy tuy thật gian khổ nhưng thật may bên nàng luôn có sự đồng hành của tiểu thúc, Tề Vương Lý Triết, thôn dân mà nàng đã từng đi qua. Tiểu thúc Triệu Từ từ chỗ áy náy, cảm kích, khâm phục La Tố dần dần lại nảy sinh tình cảm đặc biệt với nàng. Hắn muốn được bảo vệ che chở nàng suốt quảng đời còn lại. Muốn nàng một lầ được sống cho chính mình. Cái hay của câu truyện là chỉ tập trung vào lĩnh vực nông nghiệp. Tình cảm của nam nữ chính tuy không quá nồng nhiệt nhưng lại sâu sắc và thấm vào tim. Họ không chỉ dành tình cảm cho đối phương mà còn hy sinh, dìu dắt nhau trên con đường sự nghiệp. Là một người bạn, đồng liêu và cuối cùng mới là người yêu. Một bài học nhân sinh vô cùng có ý nghĩa đó là Mình không chỉ sống tốt mà còn giúp cho những người xung quanh sống tốt thì đó là một loại hạnh phúc. Bên cạnh đó thì kết hơi mở và nhanh khiến cho đọc giả vẫn chưa đã nghiền. Nếu như có thêm vài chương nữa thì sẽ trọn vẹn hơn rất nhiều. Cách viết và lối hành văn của tác giả khéo léo, linh hoạt. Đặc biệt các tuyến nhân vật trong truyện rất đáng yêu. Bạn sẽ cảm thấy hài lòng và an yên sau khi đọc xong câu truyện này. Là một tác phẩm khá hay của thể loại điền văn. Các bạn hãy thử tìm đọc xem nhé. Bức tranh làng quê nông thôn có làm bạn mong chờ? Triệu Từ và La Tố sẽ có được hạnh phúc riêng? Chúc bạn có một trải nghiệm đặc sắc nhé. CHA Chỉnh sửa cuối 21 Tháng mười 2021 cổ đại xuyên không điền văn
Kể từ khi mộc nhĩ mọc lên, Triệu mẫu chăm sóc cho chúng cẩn thận như chăm sóc một hài tử vừa mới ra trước nghe tức phụ nhà mình nói có thể loại ra nấm mèo, bà cũng chỉ ôm ý niệm thử xem trong lòng cũng không mong chờ nhiều lắm. Bây giờ nhìn chúng thực mọc ra, nghĩ tới không lâu nữa, có thể hái chúng đi bán, trong lòng bà hừng hực lửa nóng. Buổi tối cũng không ngủ được, thỉnh thoảng đứng lên tra xét một phen, sợ người khác trộm Tố không có nghĩ nhiều như khi thứ này mọc lên, nàng không còn lo lắng nữa. Chỉ chờ mấy ngày nữa chúng lớn lên, đem bán lấy tại nàng đang chuẩn bị loại nhóm nấm mèo thứ hai. Dù sao nấm mèo cần một khoảng thời gian mới nhú lên, đợi chúng lớn lên mới loại tiếp thì thật lãng phí thời nàng nói như vậy, Triệu mẫu mới nghĩ tới chuyện này, bà vội vàng đi tới một mảnh đất cạnh vườn rau xanh, chỉ vào nó nói,”Mảnh đất này vốn dĩ dùng để xây phòng cho lão nhị sau khi hắn thành thân. Hiện tại dùng tạm để loại nấm mèo. Lát nữa ta đi kéo mấy cành cây to trở về che lên, đỡ khiến người ta nhớ thương.”La Tố nói, “Nương, ta xem phải xây tường viện thôi chứ người khác chỉ cần liếc qua liền biết nhà chúng ta loại nấm mèo.” Dùng cành cây che lấp không phải là cách, nấm mèo phải có nắng mới lớn được.”Đúng, đúng, để ta đi tìm người hỗ trợ.” Triệu mẫu vội vàng đi sang mấy nhà quen biết nhờ họ hỗ trợ xây tường lát sau, Triệu ngũ nương dẫn theo mấy đại hán và đại nương thấy mấy người này, La Tố nghĩ nửa ngày thì tường viện sẽ được xây Tố mừng rỡ nói, “ Việc này đành phải phiền toái các vị thúc thúc bá bá thím thím. Hiện thời trong nhà túng quẫn, chưa thể xuất ra tiền trả các vị, ta trước xin được nhận nợ, chờ trong nhà có tiền dư, sẽ trả đủ tiền công cho các vị.”Triệu mẫu gật đầu, “Đúng vậy.”Họ vội vàng khoát tay, Triệu ngũ nương cười nói, “Chuyện này có là cái gì, lúc trước Triệu lão ca và Triệu Thành còn sống thường hay giúp đỡ quê nhà hương thân làm việc. Các ngươi không cần khách khí.” Nói xong vỗ vỗ nam nhân Triệu Mãnh nhà mình, “Còn không nhanh đi làm việc?”Triệu Mãnh nở nụ cười chất phác vỗ vỗ đầu, rồi nhanh nhẹn dẫn theo mấy người còn lại đi làm Tố thấy thế trong lòng nàng vừa chua vừa không nghĩ tới, tại thời điểm nhà nhà đều ăn không đủ no lại hoàn toàn nguyện ý giúp người khác làm việc không liệu để xây tường viện rất dễ kiếm, các nữ nhân đi đào đất ở trong thôn, còn các nam nhân đem đất đó trộn với nước làm thành bùn, sau đó chất đống cùng một chỗ, có bao nhiêu đất thì tường cao bấy mẫu và La Tố cũng không nhàn rỗi, các nàng đi theo mấy nữ nhân đào đất. Triệu Mộc Miên và Triệu Lâm phụ trách việc đưa nước cho mấy thấy đến thời điểm làm cơm trưa, La Tố nói với Triệu mẫu, nàng muốn làm chút đồ ăn cấp đám người ăn no bụng. Dù chưa có tiền công trả họ, cũng không thể để họ bụng đói làm việc.”Trong nhà còn có ít ngô, ngươi hãy nấu cháo đi. Nhớ làm nhiều một chút. Đúng rồi, đem cả bí đỏ lần trước còn cho vào nấu chung.”La Tố gật đầu, “Ta cho thêm một chút dầu vào bên trong, khi ăn cũng có thể no bụng một chút.”Triệu mẫu chần chờ một chốc mới gật đầu, “Nên cho thêm chút dầu nước.”Bận rộn cả một buổi trưa, nhìn thấy mặt trời muốn xuống núi, tường viện bao quanh nhà cuối cùng xây xong. Đám người lục tục đi rửa chân tay mặt mũi. La Tố bưng một nồi cháo lớn lên bàn Mộc Miên và Triệu Lâm thấy cháo liền chảy nước miếng, hai người biết đây là đồ nấu cho nhóm thúc bá thẩm thẩm ăn, nên chỉ nhìn một chút, không dám đòi ăn.”Mang đến cho nhị ca muội một bát đi.”La Tố bưng một bát cháo đưa cho Triệu Mộc Mộc Miên đón bát, vội vàng đi vào trong Từ sớm đã nghe thấy thanh âm bên ngoài, tò mò không biết tại sao hôm nay trong nhà náo nhiệt như thế. Thấy tiểu muội bưng thức ăn đi vào, hắn dựa vào đầu giường cười nói, “Hôm nay có khách nhân đến nhà phải không?””Là Ngũ nương dẫn theo một vài thúc bá thẩm thẩm đến giúp đỡ xây tường viện. Nương nói muốn vây sân lại để loại nấm mèo.”Triệu Mộc Miên cười hì hì nói, lại nhịn không được hưng phấn nói, “Nhị ca, nấm mèo nhà ta thực sự mọc ra, nương nói nhà ta về sau có thịt ăn đấy.”Triệu Từ thấy dáng vẻ hồn nhiên ngây thơ của tiểu muội trong lòng hắn thầm áy dĩ việc kiếm tiền nuôi gia đình là việc của hắn mà giờ hắn lại thành ra thế vén chăn lên, tuy cảm thấy trong lúc đi đứng xương cốt còn có chút nhũn ra, nhưng thời gian này bởi vì uống được thuốc tốt, hơn nữa mỗi ngày đều có đại tẩu giúp hắn đấm bóp, hắn đã có thể đi lại ở trong phòng mình vài nhìn ra ngoài cửa, rất muốn đi ra ngoài đó xem xét một hắn nhìn cửa đến ngẩn người, Triệu Mộc Miên vội vàng chặn ở trước cửa,“Nhị ca, nương và đại tẩu nói, thân thể huynh phải dưỡng, không thể đi ra ngoài chịu gió thổi, cũng không thể bị lạnh.”Triệu Từ nghe vậy, ánh mắt ảm đạm xuống.”Nương và đại tẩu rất vất vả đi.””Đúng vậy, mỗi ngày đại tẩu đều chạy ngược chạy xuôi, thời gian trước trong nhà không còn tiền bạc, đại tẩu cùng nương đi đốn củi mang vào trong thành bán. Nương nói tẩu tử là người có khả năng, có người quen trong thành, củi nhà ta đều không lo không có chỗ bán.”Thấy vẻ mặt tiểu muội khi nhắc tới tẩu tử vô cùng vui vẻ và ngưỡng mộ, Triệu Từ biết, đại tẩu thật được mọi người trong nhà yêu quý và ngưỡng tiếc, đại ca đã không khi khỏe lại, hắn nhất định phải dồn hết tâm sức khảo cái công danh, giúp đại tẩu tìm một mối hôn sự tốt.************************Mấy người giúp nhà La Tố xây tường viện không tiện ở lại nhà nàng lâu, ăn xong cháo liền vội vàng rời mẫu đóng lại cửa viện, cười vui vẻ nhìn khối đất bị che phủ bởi mấy nhánh cây lớn, đem nhánh cây nhấc lên liền thấy nấm mèo mọc đầy trên mặt đất, bà cười y hệt một đóa hoa cúc.”Đại nha, nấm mèo nhà ta lúc nào có thể cầm đi đổi tiền vậy. Thuốc của Lão Nhị sắp sửa hết rồi, củi cũng không có nhiều nữa.” Đây là chuyện khiến Triệu mẫu lo lắng nhất. Hiện tại đường ra duy nhất của nhà là bán củi, nhưng củi này mọi nhà đều đi chém, cũng không có nhiều. Hơn nữa trừ tiền mua thuốc ra, còn phải dùng tiền mua đồ ăn. Thu nhập từ việc bán củi không thể Tố nhìn thoáng qua số nấm mèo kia, cười nói, “Nương, ta thấy ba bốn ngày nữa là thu hoạch được. Chúng mọc tốt lắm nha. Xem chừng lần này có thể được vài chục cân, nhà ta cũng không cần buồn rầu vì chuyện mầm mống cho vụ xuân năm sau nữa.””Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi.” Triệu mẫu cười vui nhỏ mặc dù đã được đắp kín, nhưng vì an toàn La Tố còn rải thêm một lớp cành hòe gai xung quanh để đề phòng bọn xong việc này, hai người đi tới mảnh đất ban nãy cuốc đất làm cỏ, xong xuôi La Tố đi chuẩn bị nguyên liệu nuôi trồng nấm kinh nghiệm lần trước, lần này Triệu mẫu đã có thể giúp đỡ nàng. Đợi La Tố đem khuẩn loại bỏ vào bên trong đất, rồi gieo mầm nấm mèo xuống, Triệu mẫu nhanh nhẹn đi lấy phân và nước tiểu đến giội xuống tức hai người mất cả một buổi mới loại xong nhóm nấm mèo đợt đó, La Tố dành hết thời gian vào việc trông nom nhóm nấm mèo đã gieo trồng. Năm ngày sau, nhóm nấm mèo gieo trồng đợt trước đã đến lúc thu La Tố nói nấm mèo có thể hái được Triệu mẫu vội vàng cầm cái sọt đến, bà rất muốn hái chúng ngay, lại không biết nên hái thế nào, đành nhìn La Tố đi hái trước rồi mới làm Mộc Miên và Triệu Lâm muốn đi lên giúp đỡ, bị Triệu mẫu quát.”Đừng hồ nháo, đây chính là đại sự đó.”Hai hài tử mím môi đứng ở một bên, dõi mắt nhìn theo đám nấm mèo có thể đổi được thịt bị lão nương với đại tẩu nhà mình hái sạch có vài cây chưa có lớn hẳn, La Tố và Triệu mẫu đều không hái xuống, hai người cẩn thận không chạm vào chúng khi đem mộc nhĩ trưởng thành hái xuống hết, Triệu mẫu vui rạo rực đi mượn cân về cân cán cân đung đưa một lúc mới trở lại vị cân bằng, Triệu mẫu nghệt mặt, “Ai nha, gần hai mươi cân a!”Một cân mười lạng, hai mươi cân chính là hai trăm theo giá cả La Tố hỏi được lần trước. Nấm mèo còn tươi là ba văn tiền một lạng. Bán hết số nấm này chẳng phải bà sẽ có sáu trăm đồng tiền, hơn nửa lượng bạc a.”Đại nha, ta, số nấm này có thể đổi sáu trăm văn tiền?”Triệu mẫu kích động đến run rẩy chân Tố đem nấm mèo gói lại, “Nương, chúng ta nên đem chúng nó đi bán luôn bằng không để lâu chúng sẽ không còn nặng như thế tại nàng không có thời gian phơi khô rồi mới đem bán, trong nhà đang cần tiền gấp, nàng cũng không có công phu đi phơi chúng nó. Nếu muốn bán nấm tươi thì nên đi bán càng sớm càng tốt.”Được, được, đại nha, bây giờ chúng ta đi lên thị trấn luôn đi” Triệu mẫu thúc giục nàng.*******************Lần này không có xe bò, bà tức hai người chỉ có thể cõng theo sọt trúc đi bộ đến trấn đến số tiền sắp tới tay, hai người không thấy mỏi mệt, cõng theo sọt trúc đi băng băng trên mặt Triệu mẫu hân hoan, bà cảm thấy vận rủi liên tục đeo bám nhà mình thời gian này đã hoàn toàn biến mất, thượng tiên cuối cùng cũng để mắt tới nhà bà, muốn giúp nhà bà đổi bán hết số nấm mèo này, mua thêm thang thuốc cho lão Nhị. Hiện giờ thân thể Lão Nhị đã tốt hơn, chỉ cần uống thêm thuốc tốt là có thể khôi phục hoàn toàn. Sau này trong nhà không cần phải rầu rĩ vì thiếu tiền nhiên, quan trọng nhất là bà có một con dâu tốt. Bà nhìn La Tố đi bên cạnh, thấy mặt nàng đỏ bừng, càng nhìn càng thấy lòng không tránh khỏi thương tiếc, nếu con lớn nhất còn ở đây, thì mọi chuyện tốt đẹp biết bao.”Đại nha a, trước kia nương trách lầm ngươi, ngươi là nàng dâu tốt, là người có phúc khí. Đợi lão Nhị khỏe lại, nương sẽ tìm một gia đình tốt gả ngươi qua.”La Tố đang tính toán dùng tiền vào những việc gì thì hợp lý, bất chợt nghe thấy Triệu mẫu nói lời này, nàng lập tức kinh hãi đánh cái rùng mình, vội vàng nói, “Nương, hiện tại ta không có ý này, nhà chúng ta vừa có khởi sắc đâu, ngày tốt lành còn ở phía sau đấy.””Chao ôi, ngươi đừng lo lắng.” Triệu mẫu cho rằng nàng đang thẹn thùng, cũng không miễn người mặc dù đi rất nhanh, bất quá thị trấn cũng xa, lúc tới nơi đã là buổi Tố không có trì hoãn, trực tiếp dẫn Triệu mẫu đi đến tiệm thuốc mẫu đã tới đây mua thuốc mấy lần, cũng khá quen thuộc với tiệm này, thấy hai người vào cửa, tiểu hỏa kế tiến lên đón, “Uống hết thuốc rồi?””Vẫn còn đâu, vẫn còn đâu, một ấm thuốc có thể nấu lại hai lần.” Triệu mẫu hớn hở cười nói. Sau khi nhi tử bà uống thuốc của tiệm này, bệnh tình đúng là tốt hơn, chứng tỏ thuốc của tiệm này tốt hơn tiệm trước nhiều. Bà tự nhiên cũng khách khí với người ta hỏa kế nói, “Vậy các ngươi đến đây làm gì?”La Tố bốc một nắm nấm mèo từ trong sọt ra, “Vị tiểu sư phụ này, lần trước không phải ngươi nói tiệm của các ngươi có thu hắc tai sao, ngươi nhìn thử nấm này một chút xem?”Tiểu hỏa kế kia trừng mắt, ngẩng cao cổ nói, “Ơ, ngươi từ đâu lấy được cái này?””Đây là do ta đi hái, ngươi nhìn xem có được không, nếu là được, liền xưng đi. Ta và nương ta còn phải đi mua đồ nữa.””Được, các ngươi đợi một chút, ta đi tìm chưởng quỹ của chúng ta.”Hắc tai là loại dược liệu không dễ tìm, bình thường khi hái thuốc khó có thể gặp được, nên khi thấy La Tố có nhiều như vậy, tiểu hỏa kế không dám chần chờ, vội vàng đi vào hậu viện tìm chưởng trước chưởng quỹ là đại phu, theo bản năng hắn nhìn bà tức La Tố hai người một cái. Thấy trong sọt của La Tố quả nhiên là nấm mèo, còn lớn hơn so với nấm mèo hắn hay thu, lập tức kinh ngạc ra mặt. Hắn nhặt vài cái nấm đưa lên mũi ngửi, “Đúng là nấm mèo thượng phẩm.”La Tố và Triệu mẫu cười cười.”Ngươi hái được không ít a.” Chưởng quỹ than thở, “ Nếu chúng ta thật sự mua hết chỗ này, thì thời gian sau không cần mua của ai nữa.”Chưởng quỹ lo lắng tiệm mình không tiêu thụ được nhiều nấm mèo như Tố cười nói, “Cửa hàng của các ngài đại danh đỉnh đỉnh, dược liệu đều là loại tốt nhất. Nếu ngài đem chúng làm thành dược liệu, bán cho các tiệm thuốc khác, chẳng phải có thể kiếm được thêm chút bạc sao?”Đây xem như hình thức phân phối độc quỹ cười nói, “Lời này của ngươi có lý, được, ta mua hết chỗ này. Trước thử nhìn một chút.”Nói xong phân phó tiểu hỏa kế đem nấm mèo đi hỏa kế vui vui vẻ vẻ ứng tiếng, nhanh nhẹn mang nấm mèo đi cân. Tổng cộng là một trăm chín mươi hai mẫu vừa định lên tiếng nói chuyện, thì bị La Tố kéo một cái, bà nuốt những lời muốn nói xuống quỹ sai người mang đến sáu trăm văn tiền, dùng sợi dây thừng xâu lại, nặng trình mẫu vui vẻ nhận tiền, liên tục nói cảm khi đi, La Tố nói, “Nếu về sau chúng ta lại có thể hái được nấm mèo, chỗ của ngài còn mua không. Nếu là không mua, ta sẽ đưa đến tiệm thuốc nhà khác.”Chưởng quỹ vội hỏi, “Nếu là lại có, đương nhiên là sẽ mua. Chỉ có điều cần phải giống với số nấm mèo mang ngươi mang tới lần này mới được””Chuyện này là đương nhiên.” Nhà mình loại, đương nhiên đều lớn lên cùng một dạng. La Tố đối với điều này rất có lòng khi ra cửa, trên mặt Triệu mẫu có chút ủy khuất, “Chao ôi, thiếu mất hai lạng đâu.””Điều này cũng là bình thường, chúng ta từ trong thôn đi tới chỗ này nhất định lượng nước trong nấm mèo sẽ giảm đi. Hơn nữa, một lần người ta mua nhiều nấm của chúng ta như vậy, nếu chúng ta nói người ta cân thiếu hai lạng, người ta sẽ trở mặt a.”Những người này đã mở cửa hàng, họ xem trọng nhất là danh tiếng. Nếu vừa rồi Triệu mẫu nói bọn họ cân điêu, không chừng người ta sẽ không mua nữa. Tuy trong trấn không phải có mình tiệm thuốc nhà này, nhưng đường tài lộ không cần đoạn mới tốt. Lần sau đi tới tiệm thuốc khác hỏi một chút xem La Tố nói, Triệu mẫu lúc này mới tỉnh ngộ, “Vẫn là ngươi hiểu biết.”Triệu mẫu mò đồng tiền cất trong ngực, trong lòng vô cùng vui sướng. Bước chân khoan thai hơn trước, trông bà giống như trẻ ra vài trong nhà đã có tiền bạc, La Tố cũng không muốn ủy khuất mọi người, đề nghị đi cắt chút thịt và mua thêm chút ngô về mẫu có chút không bỏ được, nhưng nghĩ tới hài tử trong nhà vả lại tiền bạc là do tức phụ nhà mình kiếm được, không đáp ứng thì không hay lắm, vội vàng đi cắt thịt mua lương lúc Triệu mẫu mua ngô, La Tố ở trong tiệm lương thực nhìn ngó một hồi. Nàng thấy hạt giống lương thực ở đây có rất ít. Vẻ ngoài nhìn cũng không tốt, không thể so với hạt giống ở thời đại của ra sở học của nàng rất có không gian phát triển ở nơi này.
La Tố không nghĩ, Từ Oánh trông được nuông chiều như vậy, mà có thể chịu được xóc nảy trên đường. = =Ngược lại tiểu nha hoàn Hồng Hạnh bên cạnh Từ Oánh lại ngất ngây con gà Lục không ưa Hồng Hạnh, cho nên trong tay có thuốc say xe cũng không đưa cho nàng ta dùng, mà chỉ cho lão ma ma hầu hạ Từ Oánh uống một viên, khiến cho bà thoải mái Hạnh há miệng muốn đòi, lại bị Từ Oánh nhìn thoáng qua, cứ thế ngậm miệng Tố biết, làm một người chủ tử, lúc này cần phải thể hiện ra khí chất độ lượng, cần sai Tiểu Lục chủ động đưa một viên cho người ta. Bất quá từ xưa đến nay nàng cũng không phải là người hào phóng nhân. Muốn nàng vì cái gọi là thể diện đi dụ dỗ một tiểu nha hoàn chán ghét nàng, nàng thật tâm không làm được chuyện ủy khuất chính mình như vậy, cho nên coi như không nhìn may Từ Oánh không có nghĩ nhiều, cũng không để ý Hồng Hạnh, tự nhiên bồi La Tố nói chuyện La Tố muốn làm vườn trái cây ở Lâm Gia Câu, mặt mũi tràn đầy hứng thú hỏi " Nếu vườn trái cây này làm thành, sau này có phải cũng như cam quýt hay không, giao cho Tây Nam thương hội vận chuyển tiêu thụ? Ta nghe cha ta nói, hiện giờ Triệu đại nhân đang xây dựng bến cảng, sau này có thể đi đường thủy, nếu thuận buồm xuôi gió, trên đường có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, người ở những nơi xa cũng có thể ăn được trái cây Xuyên Châu tươi ngon."La Tố vừa nghe, liền biết Từ cô nương này không phải là chủ tử chỉ biết hưởng thụ, người ta cũng là người không ngại học hỏi. Nên kiên nhẫn giải thích "Ta cũng đang tính như vậy, chỉ cần đường đi của Tây Nam thông thuận, tiết kiệm thời gian đi đường, trái cây Xuyên Châu có thể bán đi, dân chúng nơi này sẽ không lo không có bạc kiếm. Chỉ cần kinh tế phát triển, sẽ không còn có người đói bụng."Từ Oánh nói "Phu nhân nói kinh tế, là chỉ kinh thương?"La Tố cười ha ha một tiếng "Ý tứ không sai biệt lắm."Từ Oánh bội phục nói "Không thể tưởng tượng được phu nhân không chỉ tinh thông nông nghiệp, ngay cả kinh thương cũng rành rọt như vậy. Ta cứ nghĩ rằng, lấy thân phận địa vị của Triệu đại nhân hiện giờ, phu nhân tất nhiên sẽ không nhìn trúng thương gia chúng ta.""Này có cái gì nhìn trúng hay không nhìn trúng, thương hộ cũng có chỗ tốt của thương hộ, ai có chức nấy mà thôi.""Phu nhân cảm thấy thương hộ cũng quan trọng?"Đôi mắt Từ Oánh lóe sáng nhìn La Tố thấy ánh mắt nàng ta trong suốt, bất giác gật đầu "Ngươi nghĩ xem, nếu Tây Nam không có thương nhân, hàng hóa không thể bán đi, chúng ta có loại nhiều trái cây, cũng chỉ có thể để rữa ở trong đất. Loại hoa mầu, ngoại trừ không đói bụng, cũng không cách nào đạt được cuộc sống tốt hơn. Người nơi khác muốn ăn trái cây Tây Nam, có bạc cũng không mua được."Từ Oánh thấy La Tố nói gần nói xa đều là sùng bái với người buôn bán, trong lòng dâng trào một cỗ tự hào thoải mái, nàng làm nữ nhi thương gia nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên dám ngẩng đầu ưỡn Oánh nói "Hiện giờ không chỉ có thế nhân xem thường thương hộ, mà ngay cả triều đình cũng chướng mắt thương nhân. Những năm này mặc dù triều đình không có văn bản quy định rõ ràng, nhưng phàm là người xuất thân thương hộ, thì không thể tham gia khoa cử, không thể làm quan, cho nên thế nhân đều cảm thấy thương hộ là bị coi thường."La Tố biết quan niệm này không chỉ có ở nơi đây, ngay cả những triều đại trong lịch sử nàng biết đến cũng đều như vậy, ngay cả dân chúng khốn cùng, mặc dù hâm mộ gia đình thương nhân giàu có, nhưng trong lòng lúc nào khinh bỉ thương gia. Một chút thơ từ lại là châm chọc thương nhân lãi nặng lời nhẹ. Coi thương nhân là hạng người hám lợi. Cho nên buôn bán ở cổ đại cũng không phát mà loại chuyện như vậy là do một cái vương triều quyết định, dù nàng biết đó là không tốt, cũng không thể thay đổi được Từ Oánh cảm khái, nàng cười nói "Có lẽ có một ngày, sẽ có người thấy được thương nhân mang đến chỗ tốt cho dân chúng, triều đình cũng sẽ coi trọng thương nhân."Từ Oánh mím môi cười "Nếu thật sự có ngày đó, ta nhất định phải làm một nữ thương nhân."La Tố gật đầu khẳng định "Ừm, biết đâu sẽ là nữ thương nhân nổi tiếng nhất thiên hạ."Hai người tự nhiên không biết, một câu nói đùa lúc này, sau này quả thật có một ngày ứng gia có một thôn trang ở gần Lâm Gia Câu, cách không xa, chỉ là muốn tới tới lui lui, đường núi kia cũng không tiện đi lại. Cho nên Từ Oánh dứt khoát năn nỉ La Tố cho mình lưu lại, cùng ở với nhau, thuận tiện làm Tố ngược lại không sao cả, dù sao trong nhà cũng chỉ có vài nha hoàn bà tử, bình thường ngoại trừ gián điệp Tiểu Lục có thể nói bâng quơ hai câu, thật sự là không có người có thể nói chuyện, liền sảng khoái đáp ứng. Nhưng cũng đánh cái dự phòng "Ta chỗ này điều kiện xác thực không được tốt, bình thường cũng là tùy tiện sống, dù sao ra bên ngoài cũng không nên quá chú ý. Ngươi cứ ở đây trước, nếu cảm thấy không thích hợp, liền trở về thôn trang của ngươi đi."Từ Oánh cười nói "Sau này ta còn muốn làm thương nhân uống phong nuốt cát, sao có thể sợ khổ?"La Tố thấy nàng ta không câu nệ như thế, cũng không khuyên nữa, nàng đi thay bộ quần áo khác, mang mũ rơm đi ra ngoài thị sát một Oánh muốn đi theo, bất quá bây giờ còn chưa phải lúc, cho nên chỉ có thể ở trong phòng thu thập hành Hạnh ghét bỏ nhìn vách tranh phòng đất, thấy trên mặt đất một miếng thảm cũng không có, giường chiếu đều cũ kỹ, lập tức cảm thấy toàn thân nổi cả da gà "Tiểu thư, ngươi thực sự muốn ở lại chỗ này a. Hay là chúng ta đi tới thôn trang đi, nơi này đâu phải là chỗ cho người ở."Từ Oánh đang nghĩ ngợi nên sử dụng cơ hội này thế nào, nghe Hồng Hạnh oán hận, sắc mặt trầm xuống "Ngươi càng ngày càng to gan lớn mật, lời như vậy cũng dám nói. Triệu đại phu nhân có thể ở đây, sao ngươi lại không thể?"Hồng Hạnh sợ hết hồn, ủy khuất nói "Nô tỳ đây cũng là lo lắng cho tiểu thư a."Từ Oánh nhíu mày "Ta có thể ở hay không, là chuyện của ta, cần gì tới phiên ngươi quan tâm. Nếu không phải thấy thường ngày ngươi coi như tận tâm tẫn trách, hôm nay ta nhất định sẽ không giữ ngươi lại. Hồng Hạnh, xem tình cảm những năm này của chúng ta, lời hôm nay ngươi nói, ta sẽ không truy cứu. Sau này nếu tái phạm, thì tự thân đến chỗ quản gia cầm khế ước bán thân xuất phủ đi.""Tiểu thư, ngươi đừng đuổi nô tỳ đi a, nô tỳ không dám nói lung tung nữa." Hồng Hạnh vội vàng quỳ xuống đất cầu ở Từ phủ không lo ăn mặc, so với các cô nương bên ngoài đều sống tốt hơn, đi ra ngoài, thì biết sống thế nào. Nàng cũng không thể cứ đi ra ngoài như Oánh chỉ nhìn Hồng Hạnh một cái, rồi không để ý tới nàng ta nghĩ, nếu lần sau nàng ta còn tái phạm liền để bà vú dạy dỗ nàng ta một địa bàn La Tố sinh sống xảy ra chuyện, La Tố rất nhanh nhận được tin lão mụ tử hầu hạ La Tố ở Lâm Gia Câu đều là mắt thấy sáu đường tai nghe tám hướng. Đầu đuôi câu chuyện của hai chủ tớ nhà kia, bọn họ đều nắm bắt tường tận, nhanh chóng phái người đi tìm La Tố, đem chuyện này nhất nhất bẩm là lần đầu tiên La Tố phát hiện người bên cạnh nàng còn có chức năng này. Cảm giác tựa như cài đặt máy nghe trộm Lục nghe lão mụ tử nói xong, tức giận nói "Phu nhân, chúng ta nên cách xa hai chủ tớ nhà kia một chút đi, vừa nhìn liền biết lai giả bất thiện, nhìn cái nha đầu kia đã biết không có tâm địa tốt gì."La Tố thầm nghĩ, ngươi cũng không có lòng tốt gì. Đúng là chó chê mèo lắm không sao cả khoát tay "Không nghe Từ cô nương nói sao, tái phạm liền đuổi đi. Chuyện khúc mắc giữa chủ tớ nhà người ta, mắc mớ gì đến chúng ta a."Hơn nữa thông qua chuyện này, nàng có cái nhìn khác về Từ Oánh. Người có thể không bị người bên cạnh ảnh hưởng, bảo trì quan điểm của mình như vậy, là một người rất đáng kết như vậy muốn làm bằng hữu với nàng, nàng làm sao có thể từ chối hai ngày Từ Oánh đã có thể thích ứng với cuộc sống nông thôn, mỗi ngày không chỉ cùng La Tố ăn cơm, lúc La Tố ra cửa, còn có thể đi thăm ruộng đồng cùng Tố cũng không che giấu, nàng biết gì, đều góp ý cho Từ đến vườn trái cây, La Tố nói "Không phải ngươi nói muốn làm nữ thương nhân sao, về sau không chừng trái cây sẽ trở thành đặc sản của Xuyên Châu, nếu ngươi muốn làm thương nhân, thì phải hiểu rõ sản lượng, đặc điểm của sản phẩm. Như thế sẽ không bị kẻ dưới lừa gạt. Về sau cùng người khác đàm việc buôn bán, ngươi hiểu biết nhiều, đối phương càng thêm tôn trọng ngươi."Từ Oánh nói "Nhà chúng ta có rất nhiều sản nghiệp, nghe cha ta nói còn có tiêu cục cùng cửa hàng đồ sứ, kể cả cửa hàng bán trang sức cũng có. Những thứ này đều phải hiểu?""Kỳ thật làm nhiều lần là hiểu thôi. Bất quá nếu ngươi dành hết tâm sức tìm hiểu, thì có thể học nhanh hơn một chút."Từ Oánh hiểu rõ gật đầu, ánh mắt nhìn La Tố càng thêm sùng bái. Không hổ là tẩu tử của Triệu đại nhân, từ học thức đến khí chất đều hơn lúc trước nàng nịnh nọt La Tố chỉ vì muốn gần gũi với Triệu Từ, sau một thời gian tiếp xúc, nàng thật sự bội phục nữ nhân này. Nữ nhân này hoàn toàn khác biệt với các nữ nhân nàng từng Oánh cảm giác được sự thần kỳ từ trên người La Tố. Trông thấy nàng, Từ Oánh nhận thấy, nữ nhân không phải chỉ có thể dựa vào nam nhân, nữ nhân cũng có thể làm rất nhiều chuyện."Cá lớn hơn rồi, vẫn còn sống nhăn."Xa xa trong ruộng lúa, một lão hán đang thét to với người bên cạnh. Hắn mới vừa từ trên núi đào đất trở về, đi ngang qua bên này nghe thấy tiếng động, liền đến nhìn xem, không ngờ thấy một con cá choai choai đang quẫy cũng biết, vài ngày trước đó nơi này đều là cá nhỏ. Mấy ngày nay mọi người đều vội vàng lên núi trồng cây ăn quả, không có thời gian ra thăm ruộng lúa. Cứ nghĩ rằng đám cá này không sống được lâu, còn lãng phí lúa mạ. Không ngờ hôm nay thấy được, bọn chúng vẫn sống thật tốt đâu, lập tức kích động thét hán này hét lên, kinh động những người xung quanh, từng người từng người nhòm xuống ruộng lúa, phát hiện có rất nhiều con cá đang bơi qua bơi lại trong nước. Hơn nữa trông lớn hơn trước rõ thiên a, thật đúng là có thể nuôi cá ruộng lúa có thể nuôi cá, chuyện thần kỳ như vậy bọn họ có thể gặp chính Lâm Gia Câu vừa ngậm điếu thước vừa dạo qua một vòng, cả khuôn mặt kích động đỏ tưng bừng, nghiêng ngả chạy đi tìm La Tố.
bần hàn tức phụ review